Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2009
Thứ Tư, 23 tháng 9, 2009
Vậy là mọi việc đã được quyết định xong. Lại bắt đầu một con đường mới. Cuộc đời như một con đường với nhiều ngã rẽ, song tất cả những con đường rồi cũng gặp nhau, rồi cũng sẽ có một ngày quay về lại với cái gốc. Chỉ ngồi lặng nhìn, chiêm nghiệm trong nhẹ nhàng thanh thản, chỉ là không phải bây giờ.
Thứ Hai, 21 tháng 9, 2009
Thứ Tư, 16 tháng 9, 2009
"Nấu đậu bằng cành đậu, hạt đậu trong nồi khóc, vốn xưa cùng một gốc, nấu nhau chi đau vậy" Đêm qua giấc ngủ mệt mỏi quá, bệnh nên người cứ lửng lơ. Cứ mổi lúc lý trí mất kiểm soát như thế lại làm hề cho cảm xúc giễu cợt hả hê. Ngày hôm nay phải quyết định vẫn thẳng đường hay rẽ sang một bước ngoặt mới. Cũng đã 10 năm ở đất Sài Gòn, mọi con đường đều phải tự dấn thân đi, may có đúng cũng lầm lũi bước, lỡ có sai cùng ngơ ngác một mình. Lần này cũng vậy, mọi chuyện tất nhiên rồi sẽ ổn cả, chỉ là con đường hầm dài tối quá, đến khi ra khỏi mắt có lòa không thôi. Viết cho một ngày như đêm, viết cho ' ".
Thứ Ba, 15 tháng 9, 2009
Thứ Sáu, 11 tháng 9, 2009
Vậy là ngày kết thúc bằng đêm.Cả căn phòng chìm trong bóng tối, tiếng quạt máy vẫn quay đều, chỉ tiếng lòng hỗn loạn. Mọi thứ thật gần rồi lại thật xa, chỉ là sự sắp đặt của vài con chữ mà sao làm lòng quay quắt khôn nguôi, gõ rồi xóa bởi tất cả ngôn từ lúc này sao như bức tường vây kín cảm xúc, biết là sáng mai rồi thì sẽ không còn nữa. Vậy thôi cứ ngập ngụa hết đêm nay đi, để sáng mai này thầm nhủ: "Ngày cũng bắt đầu bằng đêm"
Thứ Tư, 9 tháng 9, 2009
Thứ Ba, 8 tháng 9, 2009
Hôm nay có vài quyết định có lẽ sẽ làm thay đổi cho những ngày sắp đến: - Bất ngờ nhận được lời mời viết bài cộng tác => Đồng ý. - Có lẽ sẽ ký được một hợp đồng lớn => chút vui nhiều lo lắng. - Quyết định tổ chức lễ kỷ niệm 3 năm thành lập Temviet (sau khi nói chuyện cùng anh Catt) => tận nhân lực. - Không phải nói dối một người -> vui. Hết thảy nhất quyết không thể nửa vời. Chỉ ban ngày thôi.
Chủ Nhật, 6 tháng 9, 2009
Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2009
Con cá chết đuối: Ngày xưa có một anh nhà giàu thích chơi những đồ thật lạ, thật độc đáo hơn người. Một ngày nọ anh ta chợt có một ý nghĩ lạ kỳ: tại sao mình cứ đắt chó đi dạo mà không phải là một con cá nhỉ, hình ảnh một con cá vàng đập vây nhảy trên mặt đất thôi thúc anh ta mãi, và anh ta quyết tâm phải có cho bằng được. Ngày hôm sau, anh ta ra chợ và mua một con cá vàng thật đẹp, đem về anh bỏ trong một cái chậu, và mỗi ngày anh ta cho vào đấy một nhúm đất. Một nhúm đất cũng không nhiều nhặn gì để ảnh hưởng đến chú cá cả, qua một thời gian dài tuy ngày mỗi nhiều đất hơn song phần nào cũng đã quen nên chú cá dù rất khó khăn vẫn lách mình bơi chậm chạp. Và rồi điều kỳ diệu đã đến, một ngày nọ trong châu không còn nước nữa và anh nhà giàu thích chí cười vang khi nhìn thấy chú cá của mình đập 2 vây xuống đất và nhảy về phía trước. Mừng quá, anh ta vội cột ngay sợi dây vào cổ con chú cá tội nghiệp và dẫn ra đường chơi. Anh đi trước, chú cá theo sau và sau nữa là cả một đám đông tròn xoe mắt trầm trồ thán phục. Bỗng dưng, trời đổ cơn mưa, nhưng say mê với điều kỳ diệu mình làm được nên anh vẫn ung dung dạo khắp phố phường, đến khi quyết định đi về, anh quay lại để xem thì ôi thôi, chú cá vàng tội nghiệp đã bị chết đuối. Bạn nghĩ gì về câu chuyện này thế? Cuối tuần chúc bạn vui vẻ nhé.
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)