Thứ Ba, 24 tháng 11, 2009

"Chiều mưa chợt đến chợt đi. Con người thật lạ, trong chính những cái ồn ào của cảm xúc lại là cái lặng đong đầy mà không xác thân nào chứa nổi. Dù sao cũng phải vượt qua. Phải có mưa giông mới có cầu vồng! Phải là như vậy! hiểu không? ' " "

1 nhận xét: